Wikipedia đang bị lũng đoạn tẩy sửa bởi CSVN
Hãy lột mặt nạ CSVN tẩy rửa Wikipedia
Hoàng Thanh Trúc
(Danlambao) Khi các “học trò” thủ phạm chính đã già cỗi thi nhau xếp hàng xuống tuyền đài chầu ông thầy Hồ Chí Minh, để tránh tội ác với lịch sử và dân tộc cũng như đánh bóng cái bảng hiệu “đảng CSVN quang vinh” trong mắt những công dân trẻ Việt Nam mới lớn lên thì chế độ CSVN đang dùng một phần “tài nguyên” (ngân sách) từ mồ hôi công sức đóng thuế của nhân dân làm chất xúc tác bằng mọi cách tẩy rửa gây nhiễu loạn thông tin về những sai lầm ngu xuẩn mà một thời đảng CSVN đã làm hao tốn máu xương kiệt quệ đất nước. Trên mọi lãnh vực trong đó có các kho dự trữ tàng thư lưu chiếu như “Bách Khoa Toàn Thư Wikipedia” là một điển hình….
Lợi dụng Wikipedia là một bách khoa toàn thư tự do, là kết quả của sự cộng tác của chính những người đọc từ khắp nơi trên thế giới. Trang mạng này có tính chất “WiKi”, có nghĩa là tất cả mọi người đều có thể sửa đổi…
Trong vài năm qua hệ thống tuyên truyền của chế độ CSVN đã rất thoải mái vận dụng “tài nguyên” ngân sách và tất cả các công cụ nghiệp vụ chuyên môn để tự do sửa đổi hiệu đính thay thế tất cả các bài viết không có lợi cho chế độ CS, nhất là các bài viết như là tư liệu liên quan chiến tranh trong thời gian trước…. Mà chúng ta lướt qua bài viết về “Sự kiện cuộc chiến Tết Mâu Thân 1968” là một điển hình rất trắng trợn bôi bác sự thật dù cố sơn phết màu mè cho nó khách quan để phù hợp tiêu chí “bách khoa toàn thư”…
Nói về vụ “thảm sát Mậu Thân Huế” bài viết trong Wikipedia ghi rằng: “Phía quân giải phóng và một số tài liệu Mỹ và phương Tây cho biết: Cái gọi là “cuộc thảm sát” chỉ là đòn tâm lý chiến mà Mỹ dựng lên, thực tế bom Mỹ đã làm nhiều thường dân chết lẫn lộn cùng binh lính hai bên. QuângGiải phóng đã tự chôn cất thường dân chết do hỏa lực của Mỹ, do vậy Hoa Kỳ mới phát hiện xác thường dân trong các ngôi mộ tập thể. Vào thời điểm đó, một số hãng thông tấn nước ngoài và các nhà báo độc lập đã đến kiểm chứng các hố chôn tập thể, nhưng bị phía Mỹ và Việt Nam Cộng Hòa ngăn cản”(!?)
Rất khó mà chấp nhận cái lập luận “khách quan” kỳ quặc này: (Một số hãng thông tấn nước ngoài và các nhà báo độc lập đã đến kiểm chứng các hố chôn tập thể, nhưng bị phía Mỹ và Việt Nam Cộng hòa ngăn cản) Thì làm sao có vô số các hình ảnh phổ biến này của phóng viên ảnh hãng báo chí quốc tế khét tiếng LIFE?
Hình ảnh giết dân thường tang thương kinh hoàng của Mậu Thân Huế 1968
Lợi dụng hưu chiến Tết, bất ngờ tấn công chiếm được thành phố Huế trong một thời gian rất ngắn, đói khát, thiếu thốn đủ thứ lại phải lo chống đỡ với quân đội VNCH trên không và dưới đất đang tấn công tổng lực để giải phóng Huế… Liệu nhân dân Huế có ai từng thấy: Quân giải phóng đã tự chôn cất thường dân chết do hỏa lực của Mỹ (lên tới mấy ngàn người) chưa!?
Và: “thường dân chết do hỏa lực của Mỹ, do vậy Hoa Kỳ mới phát hiện xác thường dân trong các ngôi mộ tập thể”. Y hệt như luận điệu của bộ phim nhiều tập do Bộ Văn Hóa của CSVN “đặt hàng” hồi 2012 cho vợ chồng đạo diễn Lê Phong Lan thực hiện nhằm chối bỏ tội ác Mậu Thân 1968 phát trên VTV rằng: “Bom đạn, pháo Mỹ từ Hạm Đội 7 ngoài khơi Thái Bình Dương bắn vào, 80% thành Huế đổ nát và bị san phẳng như một bãi chiến trường”? – (Trong khi toàn bộ các đình, chùa, nhà thờ và hoàng cung, Thành Nội bao la, sau 1975 còn nguyên vẹn tới 90%) mà bom đạn Mỹ thì không hề biết “đập đầu và trói tay trước khi nổ” bao giờ!? – và toàn bộ các hố chôn người ấy được khai quật bởi người dân và chính quyền địa phương chứ không hề có bất cứ cơ quan nào của CP hay quân đội Mỹ.
Rất khó cho một linh mục trước Thánh giá Chúa nói trái một sự thật – Linh Mục Phan Văn Lợi vào thời điểm năm 1968, mới 17 tuổi, hồi tưởng kể lại: “Cộng Sản bắt đi trên 500 người, thanh niên từ 15, 16 tuổi đến ông già 60, 70 bị đưa đi giam ở chùa Từ Đàm. Đến đêm, họ bị dẫn đi lên đường núi và qua sông. Sau đó tàn sát hết mọi người trong tư thế bị trói vùi xuống khe”. (RFA)
Trung Tá Lê Xuân Chuyên và Đại Tá Trần Văn Đắc, quân chính quy CS/Bắc Việt “hồi chánh” được phỏng vấn bởi phóng viên của Washington Daily News và Los Angeles Times cho biết: “Số người bị sát hại ở Mâu Thân Huế 1968 rất hiển nhiên là nằm trong danh sách những người có “nợ máu” mà các cấp chỉ huy quân đội CS Bắc Việt đã “quán triệt” nằm lòng trước”.
Trung tá Việt Cộng, Hoàng Kim Loan, thành ủy viên hoạt động bí mật tại Huế 20 năm. Trả lời câu hỏi: Tại sao các anh thảm sát đồng bào Huế man rợ đến như vậy? Trung Tá Loan nói: Đây là chủ trương bạo lực Cách Mạng của cấp trên chỉ thị và không có thời gian thanh lọc nên khi trên đường rút lui, nếu mang theo sẽ là một gánh nặng vì vậy phải giết đi. Loan nói, người Cộng Sản chúng tôi có chủ trương thà giết
Bài viết trong Wikipedia ghi rằng: “Trong đợt Tết, (quân đội Bắc Việt) phối hợp với đòn tiến công quân sự đánh vào các đô thị, Quân giải phóng đã tổ chức nổi dậy và kiểm soát thêm 1.600.000 dân, 100 xã, hơn 600 ấp chiến lược, dinh điền…”(Về chiến lược, Chính trị và ngoại giao)
“Mậu Thân quân giải phóng kiểm soát thêm 1.600.000 dân, 100 xã”!? Nhưng hình ảnh LIFE cho thấy dân chúng lũ lượt chạy khỏi bất cứ nơi nào có sự hiện diện của Việt Cộng
Ấp chiến lược thì đã xóa hết từ thời Đệ Nhị Cộng Hòa (1965) và bài viết nói kiểm soát được 100 xã nhưng không nêu tên ra bất cứ một xã thuộc quận huyện nào khắp miền Nam!? “Quân giải phóng đã tổ chức nổi dậy” nhưng báo chí quốc tế hiện diện tại miền Nam VN (1968) không thấy cũng như không chụp được tấm ảnh người dân nào, ở đâu, nổi dậy cả mà thấy tất cả họ đứng dậy cùng chạy hết về phía Quân Đội VNCH.
Đọc trích đoạn (dưới) không khó lắm để biết tác giả của nó là ai? và thật là bản chất “khách quan” (!?) khi nó hiện diện trong “bách khoa toàn thư” Wikipedia… như là một trang nhà, công cụ tuyên truyền, để mọi người tham khảo trích dẫn…
Chủ tịch Hồ Chí Minh ra lời kêu gọi: “Chúng ta đã đánh thắng cuộc chiến tranh phá hoại của đế quốc Mỹ ở miền Bắc. Song đó chỉ mới là thắng lợi bước đầu. Đế quốc Mỹ rất ngoan cố và xảo quyệt. Chúng nói “hòa bình”, “thương lượng” nhưng vẫn chưa chịu từ bỏ dã tâm xâm lược của chúng… Vì vậy nhiệm vụ thiêng liêng của toàn dân ta lúc này là phải nâng cao tinh thần quyết chiến quyết thắng, quyết tâm giải phóng miền Nam, bảo vệ miền Bắc, tiến tới hòa bình thống nhất tổ quốc”(mặt trận ngoại giao, thành quả phối hợp với chính trị-quân sự trong năm 1968)
Thêm nữa trong trích đoạn nói về tổn thất 2 bên có hiệu đính trích dẫn nguồn thứ tự số (9)….
“Tài liệu Hoa Kỳ xác nhận tổn thất trong đợt 1 là hơn 48.500 quân và 552 máy bay bị phá hủy, và năm 1968 trở thành năm đẫm máu nhất đối với quân viễn chinh Mỹ tại Việt Nam với 16.511 lính chết và 87.388 bị thương chưa kể mất tích [9]
- Đối với quân lực Việt Nam Cộng hòa thì đây là năm đẫm máu thứ 2 (chỉ sau năm 1972) với 28.800 thiệt mạng và 172.512 bị thương chưa kể mất tích [9]
- Nhiều đơn vị tinh nhuệ của quân đội này phải mất 1 năm để tái huấn luyện bổ sung tổn thất. Như vậy tổng thương vong của quân đội Mỹ và đồng minh trong năm 1968 là khoảng 310 ngàn (!?) theo thống kê của chính họ, khiến năm 1968 trở thành năm có thương vong cao nhất cho Mỹ và đồng minh trong toàn cuộc chiến. Tuy nhiên, để đạt kết quả trên, quân Giải phóng cũng chịu thương vong hơn 11 vạn người (110.000 (!?) Tuy về số học là nhỏ hơn đối phương, nhưng đối với họ, mức tổn thất này nghiêm trọng hơn. Bởi họ bị quân Mỹ và đồng minh vượt trội về quân số (1,2 triệu so với chưa đầy 300 ngàn), do đó tỷ lệ thương vong của họ lớn hơn (hơn 1/3 quân số so với 1/5 của đối phương”
Lần theo nguồn trích dẫn này:(9) http://www.rjsmith.com/kia_tbl.html
Đối chiều thì thấy số thương vong Mỹ &VNCH giữ nguyên nhưng thương vong của CS Bắc Việt tự động giảm gần một nửa từ: NVA/VC = 208,254 chỉ còn “hơn 11 vạn người (110.000)” (!?)
Toàn bài viết là những luận điệu “có cánh” đưa quân đội CS/Bắc Việt lên tận mây xanh dù thực tế thất bại thê thảm với nhiều đơn vị gần như bị xóa sổ. Trong bài viết có gần 100 trích dẫn, nhưng đa số đều trích nguồn từ các tư liệu biên soạn của nhà nước, đảng CSVN – Có 21 tấm ảnh kèm theo bài viết này trên Wikipedia, để cho có vẻ khách quan thì chỉ có 1 tấm ảnh hình 3 cán binh VC hy sinh còn lại thì hầu hết là hình ảnh nói lên thất bại của VNCH & Mỹ mà những hình ảnh thật của chiến trường tương tự như (dưới đây) phản ảnh chính xác về sự kiện thì không thấy mà nguyên tắc một “bách khoa toàn thư” tất yếu khách quan cần phải có trong toàn cảnh.
Hình ảnh binh sĩ CS Bắc Việt tử trận tại trung tâm và ngoại ô Sài Gòn 1968
Gần như tất cả các bài viết chiến sự Việt Nam có trên Wikipedia vào thời điểm cách nay 5-10 năm trước hiện nay đều đã bị hiệu chỉnh hoặc gở bỏ sửa lại tuyên truyền có lợi cho chế độ CSVN tương tự bài viết đề cập này. Dù đã có không gian mạng tự do với nhiều bài viết liên quan khách quan trung thực, nhưng cũng cần lắm những học giả, sử gia dành ít công sức kiến thức nhãn quan... hiệu đính cập nhật sửa lại khách quan trung thực hơn trên Bách Khoa Toàn Thư Wikipedia cho tuổi trẻ Việt Nam trong và ngoài nước khi cần tiếp cận truy cập tham khảo tư liệu liên quan có cái nhìn và bổ xung tri thức “sạch sẽ” hơn. Cần thiết gửi Email biện minh với bộ phận quản lý Wikipedia lưu ý sự lạm dụng cho một mục đích của một đảng phái CS/độc tài đang cầm quyền trái với sư mạng của Wikipedia – Mong lắm thay.
Hoàng Thanh Trúc
Gọi điện thoại hỏi qua mấy hãng du lịch, và được khuyên rằng nếu không rành tiếng Anh tiếng Pháp thì đừng có bầy đặt qua Tây qua Úc làm chi (cho má nó khi) cứ qui cố hương cho nó chắc ăn. Thủ tục xin chiếu khán vào Việt Nam, bây giờ, thoáng lắm.
Những địa điểm họ đề nghị nên đến "tham quan" cũng đều vô cùng hấp dẫn: (I) Lăng Bác, (II) Tượng Đài Mẹ Việt Nam Anh Hùng, (III) Địa Đạo Củ Chi.
Giữa tôi và ông Hồ Chí Minh không có mâu thuẫn gì lớn. Xích mích, đụng chạm, cãi cọ (nho nhỏ) cũng không luôn. Vào thăm lăng Bác âm u cho biết (nó âm u tới cỡ nào) cũng tốt thôi nhưng kẹt cái là phải ra tuốt luốt tận Thủ Đô Của Lương Tâm Nhân Loại thì xa xôi và lôi thôi quá. Đã thế, cứ theo dư luận thì nạn rạch hành lý của du khách ở phi trường Nội Bài "nổi cộm" hơn ở Tân Sơn Nhất rất nhiều lần (nên) tôi đành .. thôi vậy!
Tượng Đài Mẹ Việt Nam Anh Hùng lớn nhất Đông Nam Á thì chắc chắn là một "kỳ quan" của thế giới rồi. Không được xem (qua) quả là điều đáng tiếc. Tuy nhiên, theo báo chí thì dù mới khánh thành nó đã bị bong gạch hết trơn rồi. Lý do, theo ông Nguyễn Như Công, giám đốc Ban quản lý Dự án đầu tư xây dựng tỉnh Quảng Nam: "vì lượng người đổ về tham quan quá đông" nên cái nền chịu đời không thấu. Ông Công khiến tôi trộm nghĩ ("không mợ chợ cũng đã đông rồi") mình bon chen vào xem làm gạch của tượng đài vỡ nặng hơn nữa thì dám bị nghi rằng đây là "âm mưu phá hoại của bọn thù địch nước ngoài", chứ chả phải đùa đâu. Lôi thôi có thể bị mời vô phường hay vô đồn để "làm rõ" là bỏ mẹ, hay (dám) bỏ mạng luôn. Ngày nào mà không có người đã "tự tử" ở trụ sở phường, hay trong đồn công an Việt Nam, đúng không? Thôi thì đi chỗ khác chơi cho nó lành. Tôi quyết định sẽ đi thăm Địa Đạo Củ Chi. Trước khi đến nơi tưởng cũng nên google thử chơi một cú.
Wikipedia ghi rõ:
Địa đạo Củ Chi là một hệ thống phòng thủ trong lòng đất ở huyện Củ Chi, cách Thành phố Hồ Chí Minh 70 km về hướng tây-bắc. Hệ thống này được Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam đào trong thời kỳ Chiến tranh Đông Dương và Chiến tranh Việt Nam. Hệ thống địa đạo bao gồm bệnh xá, nhiều phòng ở, nhà bếp, kho chứa, phòng làm việc, hệ thống đường ngầm dưới lòng đất. Hệ thống địa đạo dài khoảng 200 km và có các hệ thống thông hơi vào các vị trí các bụi cây .. tầng cuối cùng cách mặt đất 8-10m. Ðường lên xuống giữa các tầng hầm được bố trí bằng các nắp hầm bí mật. Bên trên nguỵ trang kín đáo, nhìn như những ụ mối đùn, dọc đường hầm có lỗ thông hơi. Liên hoàn với địa đạo có các hầm rộng để nghỉ ngơi, có nơi dự trữ vũ khí, lương thực, có giếng nước, có bếp Hoàng Cầm, có hầm chỉ huy, hầm giải phẫu .. Còn có cả hầm lớn, mái lợp thoáng mát, ngụy trang khéo léo để xem phim, văn nghệ.
Trời, đất, quỉ thần ơi - hồi đó - sao cán bộ cách mạng giỏi dữ vậy cà? Ở dưới tuốt địa đạo cả chục thước mà không ai bị ngộp nước ráo trọi; đã vậy, họ còn làm kho chứa vũ khí, bệnh viện giải phẫu, và rạp để chiếu phim hay trình diễn văn nghệ nữa kìa. Vậy mà bây giờ hễ cứ mưa là thủ đô Hà Nội trở thành Hà Lội, và thành phố Hồ Chí Minh (rực rỡ tên vàng) cũng bớt rực rỡ rất nhiều vì lụt lội - theo tin loan của báo Pháp Luật, số ra ngày 09 tháng 5 năm 2015: "Mưa nửa tiếng đường ngập như sông, xe cộ bì bõm trong nước cống .. Trên đường Nguyễn Văn Quá (đoạn qua phường Đông Hưng Thuận, quận 12), sau cơn mưa lớn, tuyến đường này ngập ngụa nước đen ngòm, bốc mùi nồng nặc hơn 500m."
Blogger Cao Huy Huân (VOA) còn cho biết thêm chi tiết: "Theo thông tin từ Trung tâm Điều hành chương trình chống ngập nước, từ đầu năm 2015 đến nay, khu vực trung tâm TP được xác định còn 68 điểm ngập, so với năm 2011 số điểm ngập trên nhiều hơn 10 điểm. Công tác chống ngập thời gian qua cứ loay hoay với câu chuyện xóa, giảm điểm ngập này lại phát sinh điểm ngập khác, thời gian qua tại TP đã phát sinh tới 29 điểm ngập."
Khoảng cách rất gần giữa Sài Gòn và Củ Chi, và rất xa giữa "khả năng của chính quyền cách mạng" hồi thời chiến với thời bình khiến tôi hơi nghi ngại - nghi ngại về mức độ khả tín và khả xác của Wikipedia! Lò dò thêm một chập tôi tìm ra được một nguồn tài liệu khác viết về Củ Chi, qua ghi nhận của một nhà văn: Xuân Vũ.
Ông không có tên trong Wikipedia, tất nhiên, dù đã để lại cho đời "một gia tài văn chương đồ sộ gần 50 tác phẩm" - theo ghi nhận của nhà thơ Nguyễn Mạnh Trinh:
Một bộ hồi ký gồm 5 cuốn mà Xuân Vũ viết qua ký ức của Dương Đình Lôi "2000 Ngày Đêm trấn Thủ Củ Chi" cũng là một chứng tích của một cuộc chiến mà những chiến công tưởng tượng và những anh hùng là người có tên có tuổi thực nhưng được thổi phồng với những việc làm mà óc tưởng tượng cũng phải khó khăn lắm để sáng tạo ra".
Tôi vào hệ thống thư viện ở thành phố San Jose, California, và tìm được ngay bộ sách này:
Té ra trọn bộ tới bẩy cuốn lận, chớ không phải năm. Mẹ ơi, mấy ngàn trang sách thì đọc chắc tới tết hay dám tới chết luôn - không chừng. Mới coi qua đôi dòng "LÁ THƯ GỞI CHO MỘT NỮ "DŨNG SĨ" ĐẤT CỦ CHI" mà tác giả viết thay cho lời tựa thấy cũng đủ thấy "chóng mặt" rồi:
Em Bảy Mô thân mến,
Bất ngờ anh bắt gặp một quyển sách tiếng Anh viết về địa đạo Củ Chi trong đó có đề cập tới em và hình em nữa. Xem xong quyển sách này anh cười phì vì nó hài hước và bịp bợm quá lẽ, anh không muốn nêu tên sách và tác giả ra đây vì họ không đáng cho anh gọi là nhà văn, mà họ chỉ đáng được gọi là những thằng bịp ..
Anh tự hỏi tại sao tác giả quá ngây ngô để bị lừa một cách dễ dàng rồi trở lại lừa độc giả của họ một cách vô lương như thế. Nhưng cho dù họ bịp được toàn nhân loại đi nữa, họ cũng không lừa được anh và em, những kẻ đã từng đổ mồ hôi và máu trên mảnh đất này. Riêng anh thì đã tử thủ mặt trận: Hai ngàn ngày đêm, không vắng mặt phút nào. Để nói cho độc giả biết rằng bọn Cộng Sản đã bày trò bịp thế gian một lần nữa, sau vụ đường mòn xương trắng và khuyên những người nhẹ dạ chớ có mắc lừa, anh quyết định viết quyển sách này.
Họ bảo rằng bề dài địa đạo là hai trăm dặm. Em có tin không ? Sự thực Củ Chi có mấy khúc địa đạo còn tạm xài được trước khi Mỹ vô (1964) ? Quận Củ Chi là một quận nhỏ gồm mươi lăm xã cách Sài gòn hai chục cây số đường chim bay, nhưng nó là cửa ngỏ đi vào Sài gòn cho nên có hai bên Quốc Gia lẫn Cộng Sản đều tử chiến ở đây, một chiến trường khốc liệt nhất Miền Nam trong cuộc chiến tranh lần thứ hai của nước ta. Nếu tính bề châu vi thì quận Củ Chi đo được chừng năm mươi cây số. Như vậy bề dài của địa đạo ít nhất bốn lần chu vi Củ Chi . Họ còn viết rằng địa đạo đã lập thành một vòng đai thép bao quanh căn cứ Đồng Dù và người cán bộ mặt trận có thể ở dưới địa đạo nghe nhạc đang đánh ở trên căn cứ này. Cụ thể là ông Năm Phạm Sang ngồi đàn dưới địa đạo mà nghe Bop Hope diễn kịch ở trên đầu hắn.
Quyển sách ma này nói láo, nói bậy hoặc nói nhầm hầu hết về những gì đã xảy ra ở Củ Chi trong vòng năm năm (1965-1970) anh và em có mặt ở đó. Nhưng ở đây anh chỉ nhặt ra vài ba điểm quá ư ngu xuẩn của tác giả mà một người đã dám cầm bút viết nên sách dù kém tài đến đâu cũng không thể có được. Ví dụ họ viết rằng anh Tám Lê và vợ là Thị Thắm mổ xẻ thương binh dưới địa đạo. Xin hỏi: "Làm cách nào để đem thương binh xuống đó ?". Nên biết rằng miệng địa đạo chỉ hẹp bằng cái khay trầu thôi. Người thường tuột xuống đó còn phải lách chứ không dễ dàng. Thương binh, nếu nặng thì nằm trên cáng, còn nhẹ thì băng bó đầy mình làm sao tụt xuống được? Và nếu có tụt xuống được thì nằm ở đâu, dụng cụ gì, đèn đóm nào dùng cho cuộc giải phẫu.
Đó là chưa nói đến cái không khí ác độc ở dưới địa đạo. Người khỏe mạnh bất đắc dĩ phải xuống địa đạo thì chỉ trong vài tiếng đồng hồ là đã mệt ngất ngư rồi: vì không đủ dưỡng khí! Nếu bị kẹt vài giờ dưới đó thì con người đã trở thành miếng giẻ rách, còn khi bò lên được thì đã quên hết tên họ mình. Vậy sau khi được giải phẫu, thương binh phải sống dưới đó làm sao ? Đó là chưa kể những việc lặt vặt khác như thương binh phóng uế hoặc thủ tiêu những băng đầy máu me. Những người chưa từng ở địa đạo nghe mấy vị này mô tả chắc sẽ nghĩ rằng cuộc sống dưới địa đạo khỏe khoắn như ở trong nhà lầu có máy điều hòa không khí.
Xin thưa câu chuyện không đẹp tai cho lắm: Một lần nọ khi chui xuống địa đạo chúng tôi bị quân Việt Nam Cộng hòa chốt trên đầu không lên được. Rủi thay một nữ cán bộ có đường kinh. Nếu ở trên mặt đất thì dù không kịp dùng băng vệ sinh người đàn bà vẫn không toát ra mùi gì (xin lỗi) nhưng ở dưới địa đạo gặp trường hợp này mọi người đều ngặt mình như sắp chết vì cái mùi uế tạp kia. Người chưa từng ở địa đạo không thể biết rằng đánh một cái rắm dưới đó chẳng khác nào bỏ một trái bom nguyên tử ..
Em Mô thân mến,
DANH NGÔN VỀ CỘNG SẢN
Nhà văn Nga Alexandre Soljenitsyn nói:
“Khi thấy thằng cộng sản nói láo, ta phải đứng lên nói nó nói láo.
Nếu ta không có can đảm nói nó nói láo, ta phải đứng lên ra đi, không ở lại nghe nó nói láo.
Nếu ta không can đảm bỏ đi, mà phải ngồi lại nghe, ta sẽ không nói lại những lời nó đã nói láo với người khác.”
(«không nói lại với người khác» là điều tối thiểu mà tất cả mọi con người đều có thể làm).
Đức Dalai Lama lãnh tụ tinh thần Phật giáo Tây Tạng nói :
“Cộng sản là loài cỏ dại, mọc trên hoang tàn của chiến tranh, là loài trùng độc, sinh sôi, nẩy nở, trên rác rưởi của cuộc đời.”
Bà Thủ tướng Đức Angela Merkel nói:
“Cộng sản đã làm cho người dân trở thành gian dối.”
Cố Tổng thống Nga Boris Yeltsin nói :
"Anh có thể xây ngai vàng bằng lưỡi lê, nhưng anh không thể ngồi lâu trên đó.
Đừng nói về chủ nghĩa Cộng sản. Chủ nghĩa cộng sản chỉ là một ý kiến, chỉ là cái bánh trên không trung.
Cộng sản không thể nào sửa chữa, mà cần phải đào thải chúng nó".
Cựu Tổng bí thư đảng CS Liên xô Mikhaïl Gorbatchev nói :
“Tôi đã bỏ một nửa cuộc đời cho lý tưởng cộng sản. Ngày hôm nay tôi phải đau buồn mà nói rằng: Đảng cộng sản chỉ biết tuyên truyền và dối trá.”
Cựu Tổng thống Hoa kỳ Ronald Reagan nói:
"Làm sao biết ai là Cộng sản? - Đó là người đọc về Marx và Lenin.
Làm sao biết ai chống cộng? - Đó là người hiểu về Marx và Lenin".
Tổng thống Nga Vladimir Putin nói :
“Kẻ nào tin những gì Cộng sản nói là không có cái đầu.
Kẻ nào làm theo lời của Cộng sản là không có trái tim”.
Cựu tướng VC Trần Độ nói:
"Không ai tráo trở và lật lọng bằng cộng sản.
Nói láo, cuồng tín, không biết ngượng và xấu hổ".
Bí thư đảng cộng sản Nam Tư Milovan Djilas nói:
20 tuổi mà không theo Cộng sản, là không có trái tim.
40 tuổi mà không từ bỏ Cộng sản, là không có cái đầu.
Bác sĩ Dương Quỳnh Hoa nói:
“Đó là những kẻ ngu si đần độn, bởi vì họ là cộng sản
Winston Churchill nói:
"Chủ nghĩa tư bản có thể không chia đều sự giàu có nhưng Chủ nghĩa xã hội thì chia rất đều sự nghèo khổ".
Đăng ngày 19 tháng 09.2015